Vui vẻ, tưng bừng, huyên náo, sống động, ồn ào, xô bồ, tạp nhạp, nhám nhúa… Có thể dùng nhiều từ ngữ khác nhau, từ đơn giản đến phức tạp, để diễn tả cho một hội chợ quê. Cũng giống như gánh hát về làng, có điểm trang và có cả bộ mặt đời trần tục.
Hôi chợ, là nơi hẹn hò của nam thanh nữ tú trong những đêm xuân. Là nơi trẻ con được dịp vòi vĩnh bánh kẹo, đồ ăn thức uống… trên những chiếc xe đẩy có đèn và tiếng nhạc xập xình. Hội chợ, cũng không có gì lạ cho một cuộc hẹn hò mờ ám của một lão già quá tứ tuần và người đàn bà góa bụa. Nơi nầy cũng là mảnh đất lành cho những người bán vé số và kiếp đời hành khất lang thang. Ngoài ra đó cũng là nơi cho những tay móc túi, trộm cắp được dịp tung hoành biểu diển ngón nghề điêu luyện.
Tiếng cười sẽ giòn giã bởi anh hề có bộ mặt trái bí pha trò cùng với chú chuột Mickey ngộ nghĩnh. Những tràn pháo tay sẽ được dịp nổ tung để cổ vũ cho màn biểu diễn của mấy cô mấy chú đi cà-kheo chuyên nghiệp. Âm thanh ồn ào khắp nơi, riếng rao bán vé lô tô của thằng bé quần cụt áo thun ba lỗ không đủ sức để lấn át âm thanh một tụ điểm đặt số quay vòng điện tử. Nơi khác là tiếng eo éo của cô bé hát hò quản trò cho món “Bọ về hang”. Không ai muốn kém ai, môn “phóng phi tiêu” la hét ỏm tỏi, cửa hàng thả banh mở nhạc ráp đùng đùng, trò ném vòng cũng được hòa vào không khí bằng một cái micrô và cái loa mở hết volum…Tất cả gom lại thành một thứ hỗn tạp, vui vẻ, hào hứng, hãi hùng, ấn tượng, mệt mỏi, nhức óc đinh tai…
Xôm nhứt trong đêm hội chợ phải kể tới lôtô, có sân khấu lớn đàng hoàng, đèn trái châu lấp lánh, ca sĩ hát nhạc sống biểu diển như mấy tay chuyên nghiệp. Không khí có phần bát nháo và ăn thua mang hơi hướm của cờ bạc. Một người thanh niên trong gương mặt phấn son lòe loẹt, và bộ cánh bốc lữa hở dưới trống trên bước ra sân khấu, dáng đi ẻo lả như đang biểu diển trời trang, tiến tới cái lồng quay số, giọng nhảo nhoẹt khàn khàn cất tiếng hát “Con số gì ra gì ra con mấy…”, một phiên lôtô bắt đầu…
Đâu đó, tiếng la thất thanh” cướp, cướp” và tiếng rượt đuổi thu hút sự chú ý của một rừng người. Tiếng chửi bới hung dữ và tục tĩu của một người đàn bà đi đánh ghen “con quỷ cái, tao giết mầy…” làm nháo nhào cả 1 khu vực… Tiếng khóc của con nít, và tiếng cười tiếng hét của mấy cô cậu thanh niên vừa chiến thắng trong một cuộc chơi… Người tung hô hò reo, kẽ khiếp sợ, người hân hoan, kẻ lạnh lùng, …đủ mọi cảm xúc và cung bậc… hội tụ về trong một đêm hội chợ xuân.
Tầm chừng 12 giờ khuya, hội chợ kết thúc, là lúc mọi âm thanh ồn ào bỗng trở nên im ắng. Nếu để ý, sẽ dễ dàng nhận ra anh hề có gương mặt trái bí, chú chuột Mickey lột bỏ cái áo lông thú ngụy trang, trở về với gương mặt thường ngày, là một gương mặt hơi nhăn nhúm chứ không tươi hồng như lúc ẩn trong bộ đồ rộng thùng thình khi pha trò, tiếng cười tan biến chỉ còn lại giọng than van “đêm nay người ta cho ít quá”. Một cô ca sĩ tẩy rửa gương mặt phấn son, lộ ra gương mặt anh thanh niên già chát, ẩn chứa sự đau khổ trên đôi mắt không được điểm trang, khoảng vài ba người như vậy tụm lại một góc tối thầm thĩ “ổng bả nói tao làm xấu hổ gia đình, đuổi đi luôn, Tết nầy không biết dìa đâu, chắc theo hát lô tô cho hết 3 ngày Tết…”.
Đèn tắt dần trong các quầy trò chơi. Từ người già đến trẻ con lũ lượt kéo nhau về, người có gương mặt hớn hở tay xách nách mang khệ nệ những bịch bột ngọt, những lon bò cụng và mấy gói mì tôm. Người có gương mặt méo xẹo vừa đi vừa móc túi ra đếm tiền coi thua bao nhiêu. Cô vợ bận bộ đồ thun ôm sát, cười hả hê vì thắng đậm. Cô vợ khác chì chiết ông chồng ham mê cờ bạc thua sạch túi. Trẻ em ngủ ngục trên vai người cha, vợ chồng nạnh hẹ nhau ẵm con. Anh bạn trẻ hớt hơ hớt hãi moi móc trong túi mà không tìm thấy thẻ gửi xe đâu. Chị gái nước mắt lả chã sờ sờ vào tai tiếc rẽ chiếc bông vừa bị rớt mất. Một vài cặp đôi trai gái còn luyến tiếc đứng nhìn trân trân lên sân khấu đã tắt dây đèn màu từ lâu.
Đây đó dưới chân người, ngổn ngang dơ bẩn những bịch mũ, que kem, vé số cũ…Cái tay áo bị xé rách của người đàn bà bị đánh ghen bay là đà trên mặt đất, chen lẫn những thứ rác rưởi hỗn tạp khác… Một cảnh sắc hoang tàn sau một đêm chơi.
Hội chợ, như là định nghĩa ban đầu, giống như gánh hát về làng, là nơi hội tụ tất cả những hỉ, nộ, ái, ố, có phấn son trang điểm, và có cả bộ mặt đời trần tục.